Lịch sử Câu_lạc_bộ_quý_ông

Ban đầu

Tầng trên của Reform Club năm 1841.Tranh của William Hogarth mô tả tiệm cà phê khét tiếng (1732)

Lịch sử về câu lạc bộ dành cho quý ông được thành lập ở khu vực West End của Luân Đôn vào thế kỷ 18 và xung quanh quận St. James. Cho đến ngày nay, địa điểm này là hoạt động của các câu lạc bộ quý ông nhiều nhất, đôi khi vẫn được gọi là "clubland" (Vùng đất của các câu lạc bộ).

Trong những ngày đầu, những tiệm cà phêsô-cô-la ở Luân Đôn thường là nơi mọi người gặp nhau. Các tiệm cà phê bắt đầu xuất hiện phổ biến ở Luân Đôn, không lâu sau khi cà phê du nhập vào nước Anh vào năm 1652.[2] Theo nhà sử học Brian Cowan thì "Cà phê trở thành đồng nghĩa với sự sành điệu, đó là nơi mọi người tụ tập để uống cà phê, giao dịch công việc, đọc báo, tiếp đãi tình nhân hoặc nhận thư."

Khi bạn có một tiệm đồ uống, công ty của bạn cũng vậy, đối với mỗi người đàn ông dường như là một người có đẳng cấp, và tự xếp hạng và lập hồ sơ theo danh sách của mình, bất kể bằng cấp hay thứ tự; vì vậy, bạn thường có thể thấy trong cửa tiệm là một kẻ ngớ ngẩn và một công lý được tôn thờ, một kẻ thù dai và một công dân nghiêm túc, một luật sư xứng đáng và một kẻ móc túi sai lầm, một kẻ không tôn kính và một ngân hàng núi canting, tất cả hòa quyện với nhau để tạo nên một bản hòa tấu của sự không kiêng nể - The Character of a Coffee-House, 1673.[3]

Tuy nhiên, sau đó vấn đề với các quán cà phê công cộng đối mặt với không gian ồn ào, và làm xáo trộn hay gián đoạn các giao dịch của giới thượng lưu. Do đó, vào giữa những năm 1700, các câu lạc bộ độc quyền hơn bắt đầu thay thế các tiệm cà phê trong các con phố xung quanh Cung điện St. James lúc bấy giờ.[4]

Theo truyền thống, các câu lạc bộ chỉ mở cửa cho những quý ông thuộc giới quý tộc, giới tinh hoa và giới thượng lưu. Một quý ông người Anh thường được đánh giá thông qua bởi câu lạc bộ mà anh ta thuộc về thành viên. Các câu lạc bộ cho quý ông đã phát triển thành một truyền thống phong phú về tình bạn, tình thân thuộc và tình anh em dành cho những người chồng, người cha và cử nhân chuyên nghiệp.

Phát triển

Câu lạc bộ Boodle's ngày nay

White's là một câu lạc bộ sớm nhất được thành lập cho các quý ông vào năm 1693 ở Anh. Cả White's, Brooks's và Boodle's là một trong những câu lạc bộ truyền thống dành cho quý ông đầu tiên trên thế giới và nơi cung cấp môi trường cho cờ bạc, hành vi bất hợp pháp bên ngoài các cơ sở chỉ dành cho hội viên.

Jonathan Swift đã mô tả về cơ sở nổi tiếng này được thành lập bởi một người Ý tên là Francesco Bianco, ông đã đi theo Frances White như là "điểm xấu của giới quý tộc Anh".[5] Mục đích đằng sau hầu hết các câu lạc bộ không phải là cờ bạc, nhưng đối với một số người trong số họ, đây là một trong những trò tiêu khiển chính lúc bấy giờ. Các câu lạc bộ thường là nơi để kết nối mạng lưới chính trị và quyền lực.

Vào thế kỷ 19, câu lạc bộ dành cho quý ông đã đạt đến mức phổ biến đỉnh cao khi có hàng trăm câu lạc bộ được thành lập, chỉ tính riêng ở Luân Đôn đã có hơn 400 cơ sở, cũng như hàng trăm câu lạc bộ khác trên khắp Khối thịnh vượng chung của nước Anh, đặc biệt là vào những năm 1880. Sự mở rộng này có thể được giải thích một phần bởi các phần mở rộng lớn của nhượng quyền thương mại trong Đạo luật Cải cách năm 1832, 1867 và năm 1885. Mỗi lần, có hàng trăm nghìn người đàn ông tăng lên đủ điều kiện để bỏ phiếu, và họ thường cảm thấy rằng mình đã được nâng lên vị thế như một "Gentleman"; do đó, những người này đã bắt đầu tìm kiếm một câu lạc bộ cho riêng mình.

Hiện tại, các câu lạc bộ quý ông truyền thống với giới hạn nghiêm ngặt cả về số lượng thành viên bao gồm một loạt các danh sách chờ đợi dài. Nhìn chung, các câu lạc bộ rất cảnh giác với những thành viên tiềm năng mới được gia nhập, và vì vậy những thành viên này bắt đầu thành lập câu lạc bộ của riêng họ. Mỗi một trong ba Đạo luật Cải cách lớn tương ứng với việc mở rộng thêm các câu lạc bộ cũng như việc mở rộng thêm nhượng quyền thương mại vào năm 1918. Nhiều câu lạc bộ mới, “bao gồm” hơn này tỏ ra miễn cưỡng như tổ tiên của họ khi kết nạp thành viên mới khi nhượng quyền thương mại đã được mở rộng thêm.

Trong cuốn sách Club Life in London năm 1866 đã đề cập rõ:

"Câu lạc bộ, trong sự chấp nhận chung của thuật ngữ, có thể được coi là một trong những nhánh sớm nhất của thói quen hòa đồng và xu hướng xã hội cho con người."[6]

Cuối thế kỷ 19, một người khao khát địa vị "quý ông" nhất thiết phải có khả năng tìm được một câu lạc bộ nhất định cho anh ta trong số các thành viên, trừ khi tính cách hoặc danh tiếng của anh ta bị nghi ngờ và theo một cách nào đó hoặc "không thể chấp nhận được".[7]

Một người đàn ông đọc sách tại Câu lạc bộ quý ông

Theo nhiều cách, câu lạc bộ quý ông giống như một ngôi nhà thông thường hay "ngôi nhà thứ hai". Các toà nhà được xây dựng bởi các kiến ​​trúc sư giống như những ngôi biệt thự tốt nhất thời đó và có kiểu nội thất tương tự. Ngôi nhà là một nơi ẩn náu thuận tiện cho những người đàn ông muốn thoát khỏi mối quan hệ với phụ nữ, "phù hợp với hệ tư tưởng về các lĩnh vực riêng biệt mà theo đó người đàn ông quan tâm với thế giới cộng đồng, trong khi lãnh vực của phụ nữ là ở nhà."[8] Nhiều người đàn ông đã dành phần lớn cuộc đời của họ tại câu lạc bộ của họ, và những người đàn ông trẻ tuổi, mới tốt nghiệp lần đầu tiên chuyển đến Luân Đôn để sống tại câu lạc bộ sau khi gia nhập trong hai hoặc ba năm, trước khi họ có đủ khả năng để thuê một nhà hoặc căn hộ.

Nhiều câu lạc bộ đã có sẵn đơn đăng ký thành viên, một số đơn thành công phải đợi dài tới 16 năm. Không có định nghĩa nào được coi là câu lạc bộ tiêu chuẩn của các quý ông. Mỗi câu lạc bộ đều có những quy chuẩn khác nhau.[9]

Các yêu cầu về giai cấp dần được nới lỏng trong suốt thế kỷ 19 và 20. Từ những năm 1970 trở đi, một số câu lạc bộ truyền thống đơn giới đã mở cửa cho cả hai giới là khách tham quan và thành viên, một phần để duy trì mức độ thành viên hoạt động. Reform Club là câu lạc bộ đầu tiên trong số các câu lạc bộ dành cho quý ông kết nạp phụ nữ vào năm 1981.[10]

Một khía cạnh đáng kể khác đối với sự phổ biến của các câu lạc bộ dành cho quý ông ở Anh, là thực tế người Anh đã phục vụ khuynh hướng bảo thủ dựa trên sự tách biệt giới tính và tầng lớp xã hội, vì thế, họ có thể tiến tới trở thành một “cộng đồng người nói tiếng Anh” đáng tự hào.

Vấn đề giới tính

Phụ nữ cũng bắt đầu thành lập các câu lạc bộ của riêng họ vào cuối thế kỷ 19, chẳng hạn như Ladies' InstituteLadies' Athenaeum. Họ đã tỏ ra khá phổ biến vào thời điểm đó, nhưng chỉ có một câu lạc bộ có trụ sở tại Luân Đôn, The University Women's Club còn tồn tại cho đến ngày nay với tư cách là một câu lạc bộ dành cho nữ giới. Ngược lại, người phụ nữ duy nhất từng được phép bước vào trong câu lạc bộ quý ông là Nữ vương Elizabeth II cho Tiệc độc thân của con trai bà, Thái tử Charles vào năm 1981.[11]

Ian Cameron, bố của Cựu Thủ tướng Anh David Cameron từng là chủ tịch ở White's, ông thành viên tại câu lạc bộ được 15 năm nhưng Cameron đã quyết định từ chức khi ông trở thành lãnh đạo của đảng Bảo thủ vào năm 2008, do câu lạc bộ từ chối kết nạp phụ nữ.[12][13][14][15] Hiện tại, một số - không phải tất cả, câu lạc bộ tư nhân truyền thống đã chấp nhận chào đón cho các thành viên về địa vị xã hội và giới tính.

Tình trạng hiện tại

Mặc dù câu lạc bộ truyền thống dành cho quý ông không còn phổ biến hoặc có ảnh hưởng giống như cách đây một trăm năm, nhưng nó đã có một sự nổi lên đáng chú ý kể từ những năm 1980, ở Anh cũng như ở các quốc gia khác.

Liên quan

Câu lạc bộ Bóng đá Thể Công – Viettel Câu lạc bộ bóng đá Hà Nội (2016) Câu lạc bộ bóng đá LPBank Hoàng Anh Gia Lai Câu lạc bộ bóng đá Sông Lam Nghệ An Câu lạc bộ bóng đá Thép Xanh Nam Định Câu lạc bộ bóng đá Đông Á Thanh Hóa Câu lạc bộ bóng đá Hải Phòng Câu lạc bộ bóng đá Thành phố Hồ Chí Minh Câu lạc bộ bóng đá Công an Hà Nội (1956) Câu lạc bộ bóng đá MerryLand Quy Nhơn Bình Định

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Câu_lạc_bộ_quý_ông http://www.sethalexanderthevoz.com/global-clubs-di... http://www.fordham.edu/halsall/mod/1670coffee.asp //doi.org/10.1086%2F505958 http://www.victorianlondon.org/dickens/dickens-tyb... http://www.victorianlondon.org/entertainment/trave... http://www.yaleclubnyc.org/Default.aspxp=DynamicMo... http://blogs.spectator.co.uk/steerpike/2013/07/cam... http://www.thetimes.co.uk/tto/news/politics/articl... https://www.atlasobscura.com/articles/history-of-g... https://baumondi-interior.com/der-gentlemens-club-...